Truyện Tranh Cổ Đại
1.0K bộ truyệnKhi mở mắt ra, tôi phát hiện mình đang ở trong hộp gỗ dành cho nô lệ sẽ được bán đấu giá. Thật may nam chính đã đến và cứu tôi. Nhưng không ngờ rằng anh ta lại yêu cầu với tôi một cuộc hôn nhân. “Hãy trở thành vợ ta và cho ta thấy những hành vi ngoạn mục nhất trong đế quốc. Để khi người khác nhìn vào, sẽ không ai còn ý nghĩ muốn ở bên cạnh ta nữa” “Vậy tiền thù lao thì sao?” “10 tỷ” Cái đ…? Xin chào khách hàng thân yêu của tôi! Tôi đã sẵn sàng để đánh bại những fan cuồng như mấy con chó điên và tận hưởng phần đời còn lại rồi. Nhưng… “Ta không thể nghĩ đến việc em rời khỏi cuộc sống của ta” Có thể tôi sẽ không giữ được nam chính, người sẽ bị cướp mất khỏi tôi bất cứ lúc nào. Liệu những hành động xấu xa này có đáng để có được tiền bạc, quyền lực, danh dự hay thậm chí là tình yêu?
Khi tôi còn là một học sinh trung học, tôi đã bị mê hoặc bởi cuốn tiểu thuyết mà tôi đã ngừng viết. Và rồi hiện giờ tôi đang sở hữu cơ thể của một nhân vật phụ thay vì là nhân vật chính. Đó là một cô bé mồ côi 7 tuổi không có tên… Phải chịu sự ngược đãi của người khác, đến khi tôi cảm thấy thật sự mệt mỏi và bỏ trốn khỏi nơi đó. Thế nhưng tôi đã bị bắt lại và bán làm nô lệ. Tôi đã tưởng chừng của đời này có vẻ là tiêu rồi… Nhưng không ngờ người đã cứu tôi lại chính là nhân vật phản diện nổi bật nhất trong cuốn tiểu thuyết, Henriette. Hắn ta đối xử với hoàng đế như một con rối. Là một người có tiếng tăm vô cùng độc ác trong nguyên tác và có sở thích cắt cổ quý tộc. …Đó mà là cha ruột của tôi ư? Nhưng khác với tiếng tăm khủng khiếp đó, sống cùng với hắn ta cũng không tệ. “Được rồi, bé cưng của ta” “Con có thể làm bất cứ thứ gì mình muốn. Nếu con muốn gì, tất cả mọi người trong gia đình đều sẽ làm theo ý con muốn” Chờ đã nào… Ban đầu mình có viết cuốn tiểu thuyết như vậy đâu?
Cuộc hôn nhân mà cả đời Astell mong mỏi đã kết thúc chỉ trong một ngày.
Từ khi mười tuổi, cô đã cố gắng nỗ lực từng ngày để có thể trở thành vợ của Kaizen, nhưng những gì còn ở lại với cô ấy chỉ là danh tiếng xấu “Phế Hoàng Hậu”.
Gia tộc ruồng bỏ,
Còn người đàn ông cô từng yêu, Kaizen mong muốn thoát khỏi Astell.
“Đúng như vậy. Ta chưa từng yêu cô.”
Cuối cùng Astell đưa ra lời nói dối. Vì người đàn ông từng là lẽ sống của cô, vì người đàn ông chỉ mới làm chồng cô trong một ngày.
Tưởng rằng sẽ không bao giờ xuất hiện tiếp điểm với anh ta nữa ~
“Hình như…tôi đã có thai rồi?”
Sáu năm sau, Astell gặp lại Kaizen, và lại nói dối anh ta.
“Cô…đứa bé đó là sao?”
“Là cháu của tôi.”
Vì để bảo vệ đứa bé