Truyện Tranh Ngôn Tình
3.2K bộ truyệnngày bị vứt bỏ, Terryl đã phát hiện ra bí mật về xuất thân của mình mà trước giờ không hề hay biết.
Đó chính là việc Terryl là “con gái của nhà công tước” sở hữu lãnh địa nhiều nhất và có tước vị cao nhất ở đế quốc.
Terryl nung nấu ý muốn trả thù Jemon, đã tình cờ quen được Cesio, anh trai mà Jemon vô cùng đố kỵ.
Cả hai giúp đỡ nhau báo thù và để đạt được mục đích, Terry và Cesio đã làm khế ước đính hôn…
Tình yêu và sự báo thù, liệu Terryl có thể giành được tất cả không?
.
Trên trời giáng xuống một Hạ Doãn, tự dưng biến thành vị hôn thê giả của "hoàng tử". Mỗi ngày không những phải chịu sự hành hạ của tên hoàng tử xấu tính lại còn phải giúp hắn vượt qua khó khăn biến thành hoàng thái tử!? Thật phiền phức, dính vào hắn cũng rất có thể coi là một loại tội lỗi!.
Cuộc hôn nhân mà cả đời Astell mong mỏi đã kết thúc chỉ trong một ngày.
Từ khi mười tuổi, cô đã cố gắng nỗ lực từng ngày để có thể trở thành vợ của Kaizen, nhưng những gì còn ở lại với cô ấy chỉ là danh tiếng xấu “Phế Hoàng Hậu”.
Gia tộc ruồng bỏ,
Còn người đàn ông cô từng yêu, Kaizen mong muốn thoát khỏi Astell.
“Đúng như vậy. Ta chưa từng yêu cô.”
Cuối cùng Astell đưa ra lời nói dối. Vì người đàn ông từng là lẽ sống của cô, vì người đàn ông chỉ mới làm chồng cô trong một ngày.
Tưởng rằng sẽ không bao giờ xuất hiện tiếp điểm với anh ta nữa ~
“Hình như…tôi đã có thai rồi?”
Sáu năm sau, Astell gặp lại Kaizen, và lại nói dối anh ta.
“Cô…đứa bé đó là sao?”
“Là cháu của tôi.”
Vì để bảo vệ đứa bé
“Phải tiếp cận cô ấy như một con người bình thường, giống như Olivia muốn”
Anh đã cố gắng quyến rũ cô như trong mấy cuốn tiểu thuyết tình yêu và tận dụng hết mức khuôn mặt của mình…
Nhưng không dễ như anh nghĩ. Cỡ cái tuổi này anh đẹp trai, thông minh và rất nhiều tiền nha. Nhưng tại sao chứ! Sao Olivia không rơi vào lưới tình?
À không, so với anh thì kiếp này Olive có cái gì đó lạ lắm. Cô nhìn qua anh, cười rồi gọi tên anh. Thậm chí còn không sợ anh nữa.
Rốt cuộc có thể thay đổi số phận bi thảm không đây?
“Hiện tại chỉ còn chủ nhân thôi.”
Tôi đã chuyển sinh trở thành tiểu thư nhà bá tước trong một bộ tiểu thuyết tôi từng đọc ở kiếp trước.
Do đó, một thiếu niên nô lệ cha mang về sẽ tiêu diệt cả gia tộc, mình cũng sẽ nghênh đón một cái chết bi thảm.
Mặc dù đã cố gắng tránh đi vận mệnh bi thảm nhưng tất cả đều là uổng phí. Sau khi thức tỉnh làm đại pháp sư, hắn giết đã chết cha và toàn bộ người hầu.
Mình tưởng rằng…… Mình cũng sẽ chết?
Nhưng phản diện của thế giới này lại ám ảnh mình.
Valetta sau khi thoát khỏi mạch truyện đã gần thêm một bước đến bóng tối chân thật.
Không chỉ có hoàng thất sử dụng thủ đoạn đê tiện, mà còn xuất hiện những ma vật không rõ nguồn gốc.
Liệu Valletta có thể bình yên mà sống không?
Cứ tưởng rằng sinh mệnh của tôi sẽ chấm dứt ngay sau khi tôi bị đem đi treo cổ, thế nhưng trước khi khoảnh khắc đó diễn ra tôi đã bất chợt xuyên không và sở hữu cơ thể của một nữ phản diện trong một cuốn tiểu thuyết ngược luyến tàn tâm, người với số phận được định đoạt là sẽ chết sau khi bị kẻ gian đầu độc. Tuy nhiên, kỳ diệu thay, ngay sau khi xuyên vào thì cơ thể này của tôi đã trở thành một cơ thể miễn nhiễm với các chất độc. Điều đáng kinh ngạc hơn nữa là tôi còn có khả năng độc nhất vô nhị đó là có thể phân biệt được hương vị của các chất độc khác nhau! “Tôi có thể phân biệt được hương vị của các chất độc.” “Ý của cô là chất độc ư?” “Vâng ạ” “Nhưng cái khả năng đó của cô thì có ích lợi gì chứ?” Ôi chúa ơi, mọi thứ thật quá đổi khó khăn để có thể xoay sở và sinh tồn chỉ với những thủ đoạn nhỏ nhặt này. Mà tất cả cũng đều tại vì cái quá khứ quá ác ôn của nữ phản diện này. Vì thế nên tôi đã quyết định tung ra tuyệt chiêu cuối cùng của mình. “Tôi đã biết được, rằng trong tương lai chủ nhân của ngài sẽ chết sau khi bị một kẻ gian nào đó đầu độc.” Đúng vậy, tôi đã quyết định là với khả năng hiếm có này của mình, tôi sẽ ngăn chặn cái chết của tên chủ mưu này! “Tôi có thể làm một tay sai giúp ngài thử và phân biệt các chất độc khác nhau.” Với một lời đề nghị quá đổi hấp dẫn và không thể chối cãi đó, tôi cứ nghĩ rằng mình sẽ được lợi dụng và vì thế sẽ có thể sống sót một cách yên bình dưới thân phận là một nhân viên làm việc tại một cửa hàng tạp hóa của tên tay sai của kẻ chủ mưu. Ấy vậy mà… Bất ngờ thay, chủ nhân của tôi, người mà tôi chỉ đơn thuần cho rằng chỉ là một nhân vật phụ trong cuốn tiểu thuyết này hóa ra lại là kẻ cầm đầu tại nơi này? Rốt cuộc là từ bao giờ mà câu chuyện sôi nổi này lại bắt đầu trở nên cũ rích như thế này vậy… “…Không đâu, tất cả chỉ là những lời sáo rỗng mà thôi, chắc chắn là vậy rồi, nhỉ?” Bạn đang lo sợ về thứ chất độc này ư? Không sao cả, tôi sẽ nuốt nó thay cho bạn!”
Bạn đã quá ngao ngán với những bộ tình cảm mơ mộng trên trời dưới biển? Quá quen thuộc với những bộ truyện tổng tài nội dung rập khuôn? Chà chan~ Công ty Bông-er xin giới thiệu sản phẩm LỚ NGỚ VỚ PHẢI TÌNH YÊU
Nam nữ chính ký kết một bản hợp đồng hôn nhân? Các bạn đang nghĩ “Ôi giời, lại nữa à”? Nhưng cho các bạn nghĩ lại, Bông-er không thầu những bộ truyện chán ngắt như vậy!! Mở màn tập 1 sẽ khiến các bạn từ hoang mang đến nghi ngờ rằng liệu mình vừa lỡ nhịp ở đâu à?
Han Ji Ah, một cô nàng đã hơn 30 tuổi nhưng rất máu chiến, tóc không máu lửa đời không nể các kiểu đồ đó. Già đầu rồi mà vẫn ‘ống chề’ cộng thêm cái thất nghiệp thì đương nhiên cô luôn phải nghe ba mẹ cà khịa, đôi khi còn muốn đá đít ra khỏi nhà nữa. Cô cay cú chịu trận, và một ngày gặp lại Jin Min Cheol – cậu bạn mảnh khảnh thuở nhỏ, nay đã lột xác thành anh gymer đẹp zai, nghề nghiệp rất ngon nghẻ, là IT đó nha. Tuy nhiên anh vẫn chưa có vợ. Giống như Ji Ah, ba mẹ anh cũng càm ràm suốt ngày về chuyện kết hôn. Người ta thì thời thế tạo anh hùng, còn Ji Ah, khi thấy bạn đồng cảnh ngộ lại lỡ mồm đùa rằng “Ê hay tụi mình cưới nhau đi?”. Thanh niên kia nghe xong câu này liền hỏi cưới một cách không thể nào the flash hơn.
Tôi đã chiếm hữu cơ thể của Daphne, một kẻ luôn ám ảnh về vị hôn phu của mình. Hơn nữa, cô ta là ác nữ và sẽ chết ngay sau khi được thông báo hủy hôn vì uống phải thuốc độc.
“Không được rồi, đã vậy thì cứ sống thử cái đã”
Để sống sót, tôi nhanh chóng nghiên cứu thuốc giải độc và hóa ra nó có hiệu quả đang kinh ngạc ấy chứ. Hơn nữa, nó còn có vị khá ngon.
Ngay vừa khi xuyên vào, tôi đã tìm ra item kinh doanh mới. Thôi thì cứ vứt nguyên tác và mấy nhân vật như phân kia qua một bên đi. Tôi sẽ sống. Tôi sẽ sống một cuộc sống thoải mái ở chốn xa lạ này như một ân huệ vậy-
“Không biết nhìn đường à, phù thủy? Có mắt như mù?”
“Anh nói ai không có mắt hả!”
Bên ngoài thì giả vờ chán ghét tôi chứ thật ra anh ta thích tôi hơn bất cứ ai khác. Thêm vào đó, tôi đã cứu được hai đứa trẻ sinh đôi và trở thành anh hùng.
“Cảm ơn con, dẫu ta không phải chú ruột nhưng ta thật sự thấy biết ơn”
“Nếu con không phiền… Có thể ban phước lành cho hai đứa trẻ đó không?”
“Nếu đã muốn kinh doanh thì phải có khoảng đất tốt. Lâu rồi ta mới lựa chọn như vậy nên với tư cách là gia chủ của gia tộc, ta sẽ cho phép con”
Mối quan hệ gia đình vốn tan vỡ giờ đã được cải thiện. Ngay cả những thành viên vốn trầm tính cũng phải bật khóc. Hơn nữa…
“Thật kỳ lạ. Nếu được ở bên em, anh cảm thấy thế giới không còn tệ nữa”
Tôi lo lắng cho đại công tước Luciel, người đã trở thành đối tác kinh doanh của tôi quá ngây thơ!
“Món ngon đã đặt trước mặt em rồi. Sao em cứ muốn ăn món không ngon chứ”
Khoác lên mình một lớp ngụy trang mỹ nam kế như thể bản thân không biết gì, anh ta ngọt ngào quyến rũ tôi. Hóa ra đại công tước mà tôi cho rằng tốt bụng lại là kẻ phản diện.
Tôi đã trở thành mẹ kế của Recbecca, một cô bé xấu xa 5 tuổi, người sẽ lên mọi kế hoạch độc ác chỉ vì bản thân mắc bệnh nan y. Đồng thời, tôi cũng sẽ bị thương nặng bởi cô bé này trong khoảng thời gian sắp tới. Đây là kiếp thứ hai của mình, tôi không muốn sống tàn phế trong cả cuộc đời mới này đâu. Như dự đoán, sự xuất hiện của công tước đã vượt quá sự mong đợi của tôi. “Biến” Chỉ là đứng bên cạnh một chút cũng chửi à? “Mẹ gì mà mẹ. Tệ thật chứ, bà mau cút ra khỏi đây đi” Một cô con gái có tính cách như mấy bà mẹ chồng trong mấy bộ phim kịch buổi sáng. “Đừng vượt quá giới hạn. Tôi không thích cô” Ngay cả công tước cũng không thích tôi. *** Mấy cái con người này, tôi sẽ rời khỏi đây! Tôi đã quyết tâm và sẽ làm mọi thứ theo ý mình. Tôi đã trả thù đứa bé không biết xin lỗi, và giờ chỉ còn bỏ đi nữa thôi… “Mẹ ơi, mẹ không thể bỏ con được, đúng không? Con sẽ đặc biệt ở bên cạnh mẹ” ..Không đâu, tôi đâu có suy nghĩ ở bên cạnh cô bé. Ngay cả công tước, cha của cô bé rất ghét tôi như thể ngày nào cũng muốn giết chết tôi cũng trở nên kỳ lạ? “Tôi thật sự ghét em. Vậy nên, phải để em ở cạnh tôi thôi”